Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

THƠ 2




từng vô vọng tìm người chốn thiên ngoại
Sau cùng, nay đã được nhìn thấy người
Ngỡ như trong mộng, gặp rồi chóng quên
Loại cảm giác ấy, có đẹp lắm không
Sương khói mịt mù, thấy không rõ người trước mắt
Nhìn không thấu thiên cơ, khi giữa bi ai chợt tìm ra hạnh phúc
Bất luận có thần bí đến thế nào
Mỗi một kiếp sống điều vẫn chờ đợi người
Dù người còn nhớ hay đã quênTin nhất định sẽ có ngày gặp lại
Để tiếp nối hạnh phúc ấy, đến kiếp sau vẫn không muốn xa rời người
Một sát na mỏng manh, đến nơi nắng mai vĩnh hằng
Chết đi sống lại, đến cùng trời cuối đất
Duyên hết tận rồi lại khởi, là một điều bí ẩn
Có thể giữa hạnh phúc chợt ngập đến bi ai
Theo hết truyền kỳ này đến truyền kỳ khác
Cùng chết bên nhau
Sống say chết say, biết trời nào đất nào
Duyên hết tận rồi lại khởi, thời gian bên người lúc này
Không được phép quên, lệ kia phải nén lại
Không muốn làm người lo lắng
Chết đi sống lại, đến cùng trời cuối đất
Duyên hết tận rồi lại khởi, là một điều bí ẩn
Có thể giữa hạnh phúc chợt ngập đến bi ai
Theo hết truyền kỳ này đến truyền kỳ khác
Cùng chết bên nhau
Sống say chết say, biết trời nào đất nào
Duyên hết tận rồi lại khởi, thời gian bên người lúc này
Không được phép quên, lệ kia phải nén lại
Không muốn làm người lo lắng……( Hoa phi hoa)


* Ai đã đi bên cạnh chàng

Lưu lại

Từng kỷ niệm bên chàng

Kết thúc giấc mơ ai là người ở lại

Ai đưa tay xóa đi nỗi buồn trên đôi mày mạnh mẽ của chàng
Tay nắm chặt tay ,nhìn mắt chàng , tựa vai nhau cùng vượt 
qua .
ngàn năm , qua bao thời đại , ai vì ai vấp phải sai lầm ?
Nếu định mệnh của chàng và thiếp phải đi trên một con 
đường bi kịch .
Ai sẽ thay chúng ta mà bắt đầu đây ?

Thời gian trôi qua thật nhanh
thiếp và chàng đã cùng ngắm hoa nở
phảng phất không khí tràn ngập , thiếp nhìn hơi thở chàng .
nhung nhớ khi thiếp kết mái tóc ấy
chải đều mái tóc chàng bới cao
Yêu chàng bằng cả sinh mạng , như hoa không thể thiếu nước

Trong giấc mơ ẩn hiện bóng hình ai
Ai đánh thức
bụi phủ đầy nơi tâm hồn hoang vắng
Trong mơ lưu lại nụ cười nhạt của chàng .
khoé mi lưu lại vị mặn nhớ nhung chàng
đôi tay nắm chặt thật nhanh không muốn bỏ lỡ
Không có chàng , ai có thể hiểu nỗi cô đơn trong thiếp
Chỉ muốn lúc này đưa tay ôm lấy chàng thật chặt .
Ai sẽ trở lại đây ? Nơi đất hoang cằn cỗi này ?

Là ai đứng trông bên cửa sổ
Ai vẫn nơi đây chờ đợi
Chờ đợi sự trùng phùng không bao giờ có được
Là điều gì dần dần lạnh buốt
Lạc lõng giữ dòng Đại dương .

Vì sao ta cứ mãi tìm kiếm hạnh phúc không có thật .

*         Em là ngọn nến hồng canh giữ bên anh
Lặng lẽ vì anh mà thắp sáng
Đốt cháy hết cả cuộc đời em
Chỉ vì soi sáng con đường anh đi

Em là ngọn nến hồng thương tâm rơi lệ
Cả cuộc đời chỉ khóc vì anh
Thương nhớ là thuốc độc em không thể bỏ
Cho đến khi cuộc đời em kết thúc

Em đong đưa máu tan theo gió
Si khờ vì lối anh đi không ngã về
Em chìm chìm nổi nổi không ngừng nhìn lại
Không nỡ xa rời một tình yêu khắc cốt ghi tâm

Xin đừng lau đi giọt nước trên cây nến hồng
Đó là biểu lộ tình cảm chân thành của em
Đừng lo lắng về sự cô đơn hiu quạnh của em
Chỉ cần anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc ...
*         Ai thương xót nơi chôn vùi hồng nhan ?
Ai nơi lầu hoa này hận phận tơ tằm
Lỗi lầm gì hỡi hồng nhan 

Đến trước mặt nàng
Nói với nàng những lời ta ấp ủ 
Ai vì thiếu niên đợi chờ bên song cửa
Ai vì anh hùng đi đến bờ sông
uổng phí quá hồng nhan ơi

Đến trước mặt nàng
Ta càng yêu nàng hơn
bao nhiêu mong nhớ lệ rơi xuống hoá đất như trời
Không gửi cho nàng một vài chữ
Gửi cho nàng ngàn vạn nhớ nhung
Lắng nghe nàng gải từng cung đàn
Viết lên nơi có nỗi buồn của Nương Tử
Không dùng tỳ bà che mặt nàng

Viết cho nàng , khiếp trước ta nợ nàng
Kiếp này ta đến để trả nàng 
Lắng nghe từng nốt nhạc , ngắm nàng gải từng cung đàn .
Viết lên nơi có nương tử xinh đẹp 
Xin đừng kết thúc như loài bướm

Muốn đến thế giới nơi nàng đã xuất hiện
Nơi ta viết nên những lời thề với nàng 
Kiếp này ta đến đây
hoài niệm lại những vết tích tình yêu khi xưa

may mắn thay đổi số mạng của chúng ta
Vượt qua hàng ngàn năm để đến trước mặt nàng
ta sẽ giữ chắt tay nàng
Hãy để anh hùng trường kỳ bi ai
Hãy cho quân tử gải khúc đoạn trường

Chỉ trong chớp mắt ta đã đứng trước mặt nàng
Ta càng yêu nàng hơn
bao nhiêu cuộc chia ly buồn bã hoá truyền thuyết . 
Không gửi nàng một tấm thẻ bài ta gửi nàng hàng vạn nhớ nhung
lắng nghe từng nốt nhạc , ngắm tay nàng gải từng cung đàn .
Viết lên nơi có nỗi buồn của Nương Tử
xin đừng lấy tỳ bà che mặt nàng

Viết cho nàng , khiếp trước ta nợ nàng
Kiếp này ta đến để trả nàng 
Lắng nghe từng nốt nhạc , ngắm nàng gải từng cung đàn .
Viết lên nơi có nương tử xinh đẹp 
Xin đừng kết thúc như loài bướm


Muốn đến thế giới nơi nàng đã xuất hiện
Nơi ta viết nên những lời thề với nàng 
Kiếp này ta đến đây
Lắng nghe từng nốt nhạc , ngắm nàng gải từng cung đàn .
Viết lên vì sao nương tử buồn
xin đừng lấy tỳ bà che mặt nàng

Viết cho nàng , khiếp trước ta nợ nàng
Kiếp này ta đến để trả nàng 
Lắng nghe từng nốt nhạc , ngắm nàng gải từng cung đàn .
Viết lên nơi có nương tử xinh đẹp 
Xin đừng kết thúc như loài bướm

Muốn đến thế giới nơi nàng đã xuất hiện
Nơi ta viết nên những lời thề với nàng 
Kiếp này ta đến đây
hoài niệm lại những vết tích tình yêu khi xưa

may mắn thay đổi số mạng của chúng ta
Vượt qua hàng ngàn năm để đến trước mặt nàng
ta sẽ giữ chắt tay nàng
vì nàng là mong nhớ truyền kiếp của ta .


*         Ngày xanh trong 
Có Em ở bên cạnh
Mong ước đó sẽ là vĩnh viễn
Lời ai nói 
Đời đời kiếp kiếp không thay đổi
Đến chân trời , đến hoàng tuyền , đến nhân gian
Thì giờ đây đã quên mất Anh rồi 
Lời thề xưa nơi nào
Phải chăng đã bị chôn vùi bởi thời gian
Nếu như có thể trở lại thời gian đó 
Anh sẽ không rời khỏi tay người
Như thế có lẽ hiện tại chúng ta sẽ hạnh phúc nhiều hơn
Một giấc mộng đã nghìn năm
Em vẫn không thay đổi
Chỉ là tình yêu này , đã bị ngàn vết thương xóa mờ theo làn khói 
Hóa thân của chúng ta đã sai lầm
Chỉ là do mạng số trêu đùa 
Dù rằng có gặp nhau cũng không lời


Một tia sáng hy vọng nhỏ nhoi trong Anh 
Âm thầm mong nhớ
Chỉ là Anh luôn nghĩ
Cơn ác mộng qua đi , ngày mới lại thức dậy
Em chỉ có thể nhung nhớ người , để ngày dài như năm
Rồi sẽ đến lúc , Em cũng bỏ ra đi .
Hơi ấm nơi bàn tay , cũng từ từ lạnh buốt
Vì dẫu sao kiếp này , số phận đã không an bài
Chỉ có thể ôm ấp hồi ức đến mãi mãi
Hãy nhớ rằng , ngàn năm trước vào một ngày 
Chúng ta đã từng Hẹn Ước .
*         Nàng, mong manh như giọt sương trước nắng mai.
Nàng, thuần khiết như viên kim cương chưa được gọt dũa.

Nàng, kiên định yêu chàng như ánh sao kia yêu màn đêm.
Nàng, yêu chàng không toán tính, chẳng màng danh phận, không ngại gian chuân, chẳng quản hiểm nguy.
Nàng, sẵn sàng hy sinh tất cả chỉ vì chàng.

Nàng, lệ kia tràn mi, đau thương vẫn không từ bỏ chàng.
Nàng, nụ cười vương khóe mắt, hạnh phúc ngắn ngũi cũng là quá đủ.

Nàng đến, nhẹ nàng như cơn gió mùa hạ không dáng không hình.
Nàng ra đi, như sương mù tan biến trước bình minh không lưu không giữ.

Nhưng, nàng chính là không khí.
Nàng vẫn luôn ở đây, vẫn luôn ở bên chàng.
Dẫu rằng chẳng thể chạm vào nhưng luôn tồn tại quanh chàng.
Nàng, nàng vẫn mãi tồn tại...

... Tồn tại trong trái tim.


Không có nhận xét nào: